Senior Member
Status:
Online
Tham gia ngày: Oct 2016
Bài gửi: 346
Reputation:
|
nơi mà người ta nói không mà có tại Iran
"Số tiền 250.000 rial đó (180.000 đồng) công ty du lịch Đà Nẵng đã thỏa thuận từ thuở đầu lên chuyến xe, nhưng lúc thanh toán trả tiền thì người lái xe taxi lại không nhận và khước từ đến hai lần. rút cục, mình cũng đưa được tiền cho anh ấy và xuống xe nhưng trong đầu vẫn chưa hề hiểu điều vi diệu gì đang diễn ra", cây bút Julihana Valle của BBC, nhớ lại.
"người lái chỉ đang diễn tả sự tôn kính so với khách thôi mà. Và anh ấy đang taaroof cậu đấy", Reza, bạn của Valle cười. "tất nhiêntuy nhiên là anh ấy trông chờ chiếm được tiền của cậu chứ. Nếu lần sau có ai từ khước, cậu nên để ý và trả họ thân tình ngoại giả".
Vốn quá không còn xa lạ với sự ai đó thích là nói thích, không là không nên Valle khá bất thần với lời giảng giải của người bạn khi cô tới Iran chuyến du lịch.
không chỉ là Valle, rất nhiều du khách lúc đến Iran đều bất thần trước văn hóa taaroof của người dân sinh sống. với người Iran, taaroof là động tác diễn đạt sự kính trọng, yêu mến khách, thường mang tính chất từ khước. lấy một ví dụ người bán sản phẩm sẽ chối từ nhận tiền của khách có địa vị cao trong xã hội và các bạn [b] Vé máy bay đi Uberaba muốn mang mặt hàng đó đi phải cương quyết trả tiền. Người bán sẽ chối từ rất nhiều lần ban sơ hợp ý.
luật lệ bất thành văn của taaroof đó chính là việc từ khước nhận cái gì đấy 2 đến 3 lần. Do đó, đa số chúng ta đã ngạc nhiên khi người dân sinh sống nước này từ chối hoặc nói "không", nhưng thực chất, nó lại Tức là "có". cũng thế, khi bạn muốn tìm mỗi thứ gì đó, thay vì nói "không có", hộ dân sẽ trả lời bạn rằng: "tôi ước gì nó có nơi đây".
"phổ thông, tôi sẽ không thể taaroof với những người thân trong gia đình mình. Nhưng với người khác, thì tất cả lại không như vậy. Ví dụ như được 1 người bạn mời đến nhà bếp tối, tôi sẽ từ khước khi họ ngỏ ý định lấy thêm thực phẩm, dù tôi có thể ăn thêm. Làm Như vậy đến lần thứ 3, tôi sẽ nhận phần đồ ăn được lấy thêm. cuối cùng bữa cơm, tôi sẽ xin lỗi nhà chủ vì mời tôi ăn, đôi bàn tay của họ sẽ nặng nhọc. Và họ bảo rằng, đấy là điều rất vinh hạnh. ở đây chính là phong tục của Danang Discovery", một người dân bản địa cho biết.
Giáo sư nhân chủng học William O Beernan của ĐH Minnesota, Mỹ cho biết thêm, trong 1 xã hội phân chia giai cấp và quý trọng ngôi thứ như Iran, hành động taaroof này đóng góp phần làm ổn định xã hội. "Khi cả hai làm Vấn đề này, họ giành được sự đồng đẳng".
"Trong văn hóa truyền thống của Đà Nẵng Discovery, sẽ được gọi là bất tao nhã nếu biểu thị bản thân mình hay đề cập đến mọi chủ đề 1 cách thẳng trực tiếp. Những lời nói tốt luôn cần thiết", nghệ sĩ Iran Fereshteh Najafi giải thích cho chủ động "nói không là có này" của phần nhiều hộ dân.
ngoại trừ sự thể hiện sang trọng một cách "hơi quá" theo phán xét của nhiều khách du lịch, thì hộ dân Iran cũng được nhìn nhận cao về sự thân thiết. khi bạn hỏi đường, thay cho đứng đó chỉ trỏ, họ sẽ dẫn bạn đến tận nơi.
|